释义 |
đánh nhau | | | | | 方 | | | 出手 <指动手打架。> | | | 打 ; 殴打; 攻打; 斗殴 <争斗殴打。> | | | đánh nhau | | 相互斗殴 | | | 打出手 <指动手打架。> | | | đánh nhau dữ dội. | | 大打出手 | | | chuyện đâu còn có đó, không nên đánh nhau. | | 有话好说, 不能打架。 | | | 打斗 <打架争斗; 厮打搏斗。> | | | 打架 <互相争执殴打。> | | | 打仗 <进行战争; 进行战斗。> | | | 动手; 殴打 <指打人。> | | | hai người nói một hồi liền đánh nhau. | | 两人说着说着就动起手来了。 | | | 动武 <使用武力(包括殴打、发动战争)。> | | | 斗 <对打。> | | | đánh nhau bằng khí giới | | 械斗 | | | 干架 ; 干仗 ; 争斗; 抓挠 <打架; 吵架。> | | | 交锋; 交手; 交战 <双方作战。> | | 方 | | | 开仗 ; 开战; 闹架 <吵嘴打架。> | | | 鬩 <争吵; 争斗。> | | | 构兵 <交战。> |
|