释义 |
nuông chiều | | | | | | 宠爱; 宠 <(上对下)喜爱; 娇纵偏爱。> | | | 宠惯 <(对子女)宠爱娇纵; (对子女)溺爱并放纵。> | | | 宠幸 <(旧社会中地位高的人对地位低的人)宠爱。> | | | 俯就 <迁就; 将就。> | | | việc gì cũng nhân nhượng; nuông chiều mọi việc. | | 事事俯就。 | | | 姑息 <无原则地宽容。> | | | 惯 <纵容(子女)养成不良习惯或作风。> | | | được nuông chiều từ nhỏ. | | 娇生惯养。 | | | không nên nuông chiều trẻ con | | 不能惯着孩子。 惯纵; 娇纵 <娇惯放纵。> | | | không nên nuông chiều trẻ con. | | 对孩子可不能惯纵。 | | | nuông chiều trẻ con, không phải là thương nó mà là hại nó. | | 娇纵孩子, 不是爱他而是害他。 娇 <过度爱护。> | | | nuông chiều từ nhỏ. | | 娇生惯养。 | | | 娇贵 <看得贵重, 过度爱护。> | | | 娇养 <(对小孩)宠爱放任, 不加管教。> | | | 纵容 <对错误行为不加制止, 任其发展。> | | | 娇宠 <娇惯宠爱。> |
|