释义 |
岭 | | | | | Từ phồn thể: (嶺) | | [lǐng] | | Bộ: 山 - Sơn | | Số nét: 8 | | Hán Việt: LĨNH, LÃNH | | | 1. đường ̣núi; đường trên đỉnh núi。顶上有路可通行的山。 | | | 一道岭。 | | một con đường trên đỉnh núi. | | | 崇山峻岭。 | | núi cao rừng sâu. | | | 翻山越岭。 | | trèo đèo vượt núi. | | | 2. dãy núi lớn。高大的山脉。 | | | 南岭。 | | dãy Nam Lĩnh. | | | 秦岭。 | | dãy Tần Lĩnh. | | | 大兴安岭。 | | dãy Đại Hưng An Lĩnh. | | | 3. Ngũ Lĩnh (Trung Quốc)。转指大庾岭等五岭。 | | Từ ghép: | | | 岭南 |
|