释义 |
霸主 | | | | | [bàzhǔ] | | | 1. bá chủ (Vào thời Xuân Thu, nước chư hầu có thế lực lớn nhất và giành được địa vị thủ lĩnh). 春秋时代势力最大并取得首领地位的诸侯。 | | | 2. chúa tể; bá chủ (một tập đoàn hoặc một người nào đó xưng bá trong một lĩnh vực hoặc địa phương nào đó)。在某一领域或地区称霸的人或集团。 | | | 文坛霸主 | | bá chủ văn đàn |
|