释义 |
kiêu căng | | | | | | 傲慢 <轻视别人, 对人没有礼貌。> | | | 德色 <自以为对别人有恩德而流露出来的神色。> | | | 高傲; 高亢 <自以为了不起, 看不起人; 极其骄傲。> | | | ra vẻ kiêu căng | | 神态高傲。 | | | ra vẻ kiêu căng | | 神态高亢。 | | | 架子 <自高自大、装腔作势的作风。> | | | 骄; 骄傲; 骄慢; 倨傲 <自以为了不起, 看不起别人。> | | | không được kiêu căng, không được nôn nóng. | | 戒骄戒躁。 | | | khiêm tốn làm cho người ta tiến bộ, kiêu căng sẽ khiến bị tụt hậu. | | 虚心使人进步, 骄傲使人落后。 矜 <自尊自大; 自夸。> | | | anh ấy khiêm tốn hoà nhã, không có thái độ kiêu căng. | | 他为人谦逊和蔼, 毫无骄矜之态。 | | | không một chút kiêu căng. | | 毫无骄矜之气。 矜夸 <骄傲自夸。> | | | 狂妄 <极端的自高自大。> | | | 气焰 <比喻人的威风气势(多含贬义)。> | | | 怏然 <形容自大的样子。> | | | 做大 <做出尊贵的样子; 摆架子。也作"作大"。> | | 书 | | | 骄矜; 倨 <骄傲自大; 傲慢。> |
|