释义 |
ngậm | | | | | | 闭 <关; 合。> | | | ngậm miệng không nói | | 闭口无言。 | | | 叼; 噆 <用嘴夹住(物体一部分)。> | | | miệng ngậm điếu thuốc. | | 嘴里叼着烟券卷。 | | | 含; 噙 <东西放在嘴里, 不咽下也不吐出。> | | | ngậm một ngụm nước | | 含一口水。 | | | miệng ngậm kẹo. | | 嘴里含着糖。 | | | 合 <闭; 合拢。> | | | cười đến mức không ngậm miệng lại được. | | 笑得合不上嘴。 | | | miệng ngậm tẩu thuốc. | | 噙着烟袋。 衔 <用嘴含。> | | | én ngậm bùn | | 燕子衔泥。 | | | ông ta ngậm một cái tẩu hút thuốc to. | | 他衔着一个大烟斗。 咬紧。 |
|