释义 |
tinh thần | | | | | | 魂 <指精神或情绪。> | | | 精神; 精; 灵; 神 ; 神魂; 神思; 劲; 劲儿; 劲; 劲儿 <指人的意识、思维活动和一般心理状态。> | | | bộ mặt tinh thần. | | 精神面貌。 | | | tinh thần hoảng loạn. | | 精神错乱。 | | | gánh nặng tinh thần. | | 精神上的负担。 | | | làm cho tinh thần hăng hái lên; phấn khởi tinh thần. | | 振作精神。 | | | 六神 <古人指主宰心、肺、肝、肾、脾、胆六脏之神, 泛指心神。> | | | tinh thần bất an. | | 六神不安。 | | | tinh thần bất an; tinh thần không ổn. | | 神思不定。 | | | 神志 <知觉和理智。> | | | 气 <人的精神状态。> |
|