| | | |
| | 分 <情分; 情谊。> |
| | 风情 <情怀; 意趣。> |
| | quả nhiên có một thứ tình cảm riêng biệt. |
| 别有一番风情。 |
| | 感情 <对人或事物关切、喜爱的心情。> |
| | anh ấy có tình cảm sâu sắc với nông thôn. |
| 他对农村产生了深厚的感情。 魂 <指精神或情绪。> |
| | 情调 <思想感情所表现出来的格调; 事物所具有的能引起人的各种不同感情的性质。> |
| | giữ tình cảm. |
| 留情面。 |
| | phá vỡ tình cảm. |
| 打破情面。 |
| | 情; 情感; 情愫 <对外界刺激肯定或否定的心理反应, 如喜欢、愤怒、悲伤、恐惧、爱慕、厌恶等。> |
| | sớm tối sống chung với nhau làm tăng thêm tình cảm giữa họ. |
| 朝夕相处, 增加了他们之间的情愫。 情意 <对人的感情。> |
| | tình cảm gắn bó keo sơn. |
| 情意绵绵。 |
| | 情分 <人与人相处的情感。> |
| | 情面 <私人间的情分和面子。> |
| | 意气 < 由于主观和偏激而产生的情绪。> |
| 书 |
| | 忱 <情意。> |