释义 |
thành thật | | | | | | 诚 <真实的(心意)。> | | | đối xử thành thật vô tư. | | 开诚布公。 | | | 诚朴 <诚恳朴实。> | | | 诚实 <言行跟内心思想一致(指好的思想行为); 不虚假。> | | | 赤忱 <赤诚。> | | | 干脆 <直截了当; 爽快。> | | | 开诚相见 <跟人接触时, 诚恳地对待。> | | | 老实巴交 <形容人老实、本分。> | | | 真诚; 率真 <真实诚恳; 没有一点虚假。> | | | thành thật giúp đỡ | | 真诚的帮助。 | | | lời nói thành thật | | 真心话。 | | | lòng thành thật | | 真心实意 | | | 真心 <真实的心意。> | | 书 | | | 悃愊 <至诚。> |
|